Người ta nói, khi sinh con, khổ nhất là khi sinh, khổ nhất là mấy tháng nuôi con trong cữ. Nhưng bao nhiêu cái khổ ấy, hầu như mẹ nào cũng đều gánh cả giùm con gái hết. Nước mắt chảy xuôi, dấu hết nỗi niềm thương con vào lòng
Người rớt nước mắt khi nghe con đến bên mẹ chính là bà ngoại. Bà bảo: “Vậy là bà sắp có cháu bế rồi”. Và thế là tuần nào bà cũng gửi cả đống đồ ra cho hai mẹ con. Nào thì thức ăn, nào thì rau, rồi hoa quả ở quê.
Cái gì bà cũng dành dụm vì đứa cháu nhỏ trong bụng con gái mình. Rồi dặn dò đủ thứ, nào là tránh ăn cái này, tránh ăn cái kia, nên ăn cái gì cho tốt, giữ gìn sức khỏe ra sao… Cảm tưởng như con gái mang bầu nhưng mẹ còn lo nhiều hơn.
Người rớt nước mắt khi nghe con đến bên mẹ chính là bà ngoại. Bà bảo: “Vậy là bà sắp có cháu bế rồi”.
Ngày đau bụng vì sắp sinh con, muộn lắm rồi, mẹ vẫn bắt chuyến xe cuối cùng để lên thành phố cùng với con gái và cháu ngoại của mình. Suốt đêm hai mẹ con ở trong viện, con thì đau, mẹ thì gắng động viên con rồi mọi chuyện sẽ qua. Ngày trước sinh con mẹ cũng thế. Nghe mẹ nói thế mà thấy lòng rưng rưng, đúng rồi, mẹ cũng từng sinh mình vất vả như vậy đấy. Đúng là người xưa nói có sai đâu: Có sinh con mới hiểu lòng cha mẹ.
Người đầu tiên bế cháu ra từ phòng sinh là bà ngoại. Mẹ khóc khi nhìn cháu. Và hỏi bác sĩ con gái mẹ có sao không? Tới khi bác sỹ bảo cả mẹ và con đều khỏe mạnh, mẹ mới thở phào như trút được mọi nỗi lo âu. Quay nhìn đứa cháu nhỏ trên tay nựng yêu: “Giống của bà, bà nhìn cái là nhận ra ngay!”
Con sinh mổ, nên vết mổ rất đau, sữa chưa về. Đêm đêm, mẹ bế cháu ngồi bên giường lo lắng nhìn con gái đau đớɴ mà đôi mắt mẹ rưng rưng. Mẹ thay con chăm cháu, cho cháu ăn từng chút sữa, mang cháu đi tắm, thay tã, bế cháu hàng đêm cho con gái chợp mắt. Nhiều khi tỉnh dậy, vẫn thấy bà cháu bế nhau đi từ đầu phòng tới cuối phòng. Có khi là bà bế cháu, ngồi tựa cạnh giường vì con bé cứ đặt xuống giường là khóc oe oe.
Mấy ngày trên viện, mẹ gầy cả đi, chỉ vì chăm con chăm cháu. Ngày đón con về nhà nội, bà ngoại cũng đi theo. Mẹ ở đó nửa tháng, chăm cho con gái khỏe, thức đêm thay con để bế, để chăm cháu. Những đêm dài, chỉ có bóng bà ngoại ẵm cháu ầu ơ, như những ngày mẹ chăm những đứa con của mình.
Vẫn cẩn thận, vẫn dịu dàng chu đáo và vẫn nhẫn nhịn hi sinh âm thầm như thế. Nhiều khi thấy mẹ thức đêm nhiều, bảo mẹ để con bế cháu, mẹ nghỉ đi. Mẹ lại bảo: Thôi, để mẹ chăm cho được ngày nào hay ngày ấy. Mẹ về rồi, thì chúng mày lại bồng bế nhau chứ ai bồng cho nữa mà còn đòi. Tới khi ấy có muốn đưa cho ai cũng chả được nữa chứ đừng nói là đòi. Thôi, ngủ đi mà lấy sức.
Nghe mẹ nói thế, lại đành ngoan ngoãn vào giường nằm. Nước mắt cứ ứa ra tự khi nào ướt gối. Nhìn mái tóc mẹ bạc dưới ánh đèn mờ, nhìn đôi tay gân guốc, sần sùi vì cả đời vất vả mà lòng cứ rưng rưng thổn thức. Mẹ nuôi con đã vất vả tới nhường nào. Mà giờ lại vì cháu, cũng vất vả bao nhiêu. Lặn lội xa xôi, đêm thức trắng đêm, ngày thì lại cặm cụi nấu nướng, giặt giũ cho con.
Ngày mẹ về quê, đôi mắt ngấn nước mẹ dặn: “Thôi ở lại mẹ về. Gắng cho mau khỏe, được tháng, rồi mẹ đón về nhà. Giờ thì ở lại đây, gắng hai mẹ con chăm nhau cho tốt. Bà nội yếu, bà chăm được gần nào thì được gần ấy. Gắng lên nhé con!”
Ngày mẹ về quê, đôi mắt ngấn nước mẹ dặn: “Thôi ở lại mẹ về. Gắng cho mau khỏe, được tháng, rồi mẹ đón về nhà
Ngày hai mẹ con bắt xe về với bà ngoại, mẹ ra tận ngoài ngõ mé đường lớn đứng đợi con và cháu ngoại. Hai mẹ con vừa liêu xiêu bước xuống xe. Bà ngoại đã chạy ào lại bế cháu vào lòng. Nước mắt chỉ trực trào ra, mẹ cʜửi yêu: “Ôi, cái giống χấυ của bà đây rồi”. Rồi mẹ quay nhìn con, thấy con gái gầy đi, đôi mắt thâm quầng. Mẹ khẽ vuốt đầu: “Khổ chưa con, chỉ tại lấy chồng xa. Bố nó chắc lại đi rồi hả”. Con khẽ khẽ gật đầu. Mẹ khẽ dắt tay: Thôi về với bà rồi. Về bà chăm hai mẹ con cho.
Về nhà, mẹ không cho đụng vào gì hết. Bảo hai mẹ con cứ trông nhau là được. Mà cũng chả phải trông nhau, bà lại đêm đêm thức trông cháu cho con gái ngủ. Bà bảo: “Bà để ngồi ít thôi, không sau này đau lưng. Cứ nằm xuống đi. Mẹ già rồi, ngủ được mấy đâu. Có cháu ngoại mà ôm là vui lắm rồi. Cứ ngủ đi”.
Nghe mẹ nói thế mà đau lòng. Lưng mẹ ngày nào chả đau. Khi mẹ sinh con, mới được mấy ngày đã tự đi giặt giũ, đi nấu cơm, thậm chí là đi làm như ai chứ có được nghỉ ngơi như bây giờ. Nói với mẹ điều ấy thì mẹ bảo: “Thời ấy là thời của mẹ. Ai cũng khổ thế thôi! Không so được. Pʜụ пữ sinh con như là vắt xương vắt ƬʜịƬ đi, phải được nghỉ ngơi cẩn thận. Không nghe mẹ, nay mai già lại khổ đấy!” Mẹ là thế đấy, khi nào cũng chỉ mong những điều tốt nhất cho con mà chả khi nào nghĩ tới mình.
Mỗi khi đến bữa, bà ngoại làm nhiều món lắm. Khi nào mẹ cũng bắt phải ăn nhiều để cho cháu ngoại của mẹ ti. Vậy mà cứ tới bữa ăn, chưa kịp ngồi xuống mâm mẹ đã bảo: “Cứ ăn đi mẹ bế cháu cho. Mẹ ăn xong rồ”i. Rồi lại giục: “Gắng mà ăn nhiều vào. Mẹ ăn nhiều vào cho cháu bà bú ti nhỉ”. Rồi bà lại quay sang con bé đang nằm trong lòng bà đôi mắt đen hấp háy nhìn bà ngoại lấp lánh nụ cười nơi đôi môi hồng chúm chím.
Bà thấy thế lại cʜửi yêu: “Cha bố chị, cười cái gì mà cười chứ”. Đêm chốc chốc bà lại vào nhòm xem hai mẹ con có ngủ không. Vừa nghe tiếng cháu khóc là mẹ chạy vào ngay, bảo: “Con khóc thì gắng dỗ cho con ngủ nếu khóc khóc thành quen đấy!” Rồi lại bế cháu dỗ dành. Nhiều đêm, mẹ thức dậy không biết bao nhiêu lần.
Ba tháng hết cữ, mẹ bảo: “Thôi, bà trả cho bà nội thôi. Chắc bà sẽ nhớ cháu lắm!” Chia tay bà ngoại, hai mẹ con lại về bên nội. Đây mới là nơi gọi là nhà mình. Còn nhà ngoại chỉ là nhà ngoại thôi. Con gái và cháu về rồi. Mọi người kể, bà ngoại nhớ cháu thơ thẩn cả đêm chả ngủ được. Có đêm còn mơ cháu khóc mà ɡіậᴛ mình chạy vô buồng, chả thấy con cháu đâu, thế là nước mắt lại ứa ra. Khóc vì nhớ con thương cháu.
Ông lại an ủi: “Con gái mình đi lấy chồng rồi thì là con của người ta. Cháu cũng là cháu của người ta. Nên nó phải ở nhà nó chứ ở nhà mình mãi làm sao được mà bà buồn rầu”. Bà ngoại lại thở dài: “Ờ, thì tôi cũng vẫn biết thế!”
Thì vẫn biết là thế. Người ta nói, khi sinh con, khổ nhất là khi sinh, khổ nhất là mấy tháng nuôi con trong cữ. Nhưng bao nhiêu cái khổ ấy, hầu như mẹ nào cũng đều gánh cả giùm con gái hết. Đúng là người xưa nói chẳng có sai bao giờ: Cháu bà nội, nhưng tội bà ngoại. Tội lắm. Nghe mà lòng cứ rưng rưng. Mẹ ơi! Bà ngoại ơi!
"Người rừng" Rwanda nổi tiếng sau khi một bộ phim tài liệu làm sáng tỏ lý do anh thích sống cùng động vật hoang dã do bị người dân địa phương bắt nạt vì ngoại hình của mình.
Cuộc sống trên khắp thế giới vẫn còn đầy rẫy những điều kỳ diệu hay là kỳ lạ khiến ta đôi khi cảm giác như có phép thuật, như 18 bức ảnh bất thường có thể khiến bạn choáng váng sau đây.
Đôi khi có vô số điều lạ trên thế giới không chỉ khiến bạn ngạc nhiên mà còn giúp bạn hiểu thêm về cuộc sống. Nếu ai cho rằng mình đã nhìn thấy mọi thứ thì đây là 20 bức ảnh mở mang tầm mắt cho họ.
Một lần nữa người phụ nữ thấp nhất thế giới và người đàn ông cao nhất thế giới hội ngộ. Như những lần trước, sự chênh lệch chiều cao giữa họ vẫn khiến mọi người sửng sốt.
Nếu phải nuôi 44 đứa con với tư cách là một bà mẹ đơn thân, bạn sẽ đương đầu như thế nào để có cơm ăn, áo mặc, giáo dục và yêu thương? Người phụ nữ sinh nhiều con nhất thế giới đã đương đầu với tất cả những điều này.
Thời gian không đứng yên. Chúng ta thay đổi, môi trường của chúng ta thay đổi và mọi thứ cũng thế. Sau đây là 10 bức ảnh cho thấy thời thế đã thay đổi chóng mặt như thế nào.
Tại sao hươu cái lại phản ứng khi nghe tiếng con người khóc? Tại sao đôi khi chúng ta quên mất mình đang đi đâu và định làm gì?... 10 điều kỳ lạ trên khắp thế giới khiến bạn bối rối khi biết sự thật.
Tốt nghiệp đại học là một thành tựu to lớn, với những người khuyết tật có vẻ ngoài tầm với. Giữa những thử thách không nhỏ đó, một cô gái mắc hội chứng Down tốt nghiệp đại học danh tiếng đã truyền cảm hứng cho tất cả chúng ta.
Chương trình truyền hình nổi tiếng của Anh tên "Người phát hiện" theo chân một cặp thợ săn kho báu là Mackenzie Crook và Toby Jones. Hãy xem phát hiện gây sốt nhất của thợ dò kim loại để biết làm thế nào mà họ kiếm cả triệu bảng.
Đã có nhiều loạt ảnh về những điều kỳ diệu ở Nhật Bản và 30 bức ảnh thú vị và điên rồ sau đây tiếp tục chứng minh Nhật Bản là một quốc gia độc đáo nhất thế giới.
Bà Nguyễn Thị Liên khóc ngất trong vòng tay hàng xóm khi nhìn thấy con gái trở về sau 24 năm xa cách.
Tổ ấmThúy Thúy | 18/07/2019Có người từng nói rằng "Càng biết làm nhiều càng khổ". Quả thực như vậy, người phũ nữ đảm đang thường sống một đời hy sinh vì người khác, thế nhưng đàn ông vô tâm lắm họ không biết trân trọng điều đó đâu. Vì thế hãy tự yêu thương lấy bản thân, đừng gồng mình gánh vác tất cả, tội cho đôi vai gầy ấy lắm.
Tổ ấmThúy Thúy | 10/07/2019Bạn có bao giờ thắc mắc vì sao những người xung quanh bạn "tình sử" đã dài dằng dặc, đến thế còn bạn tìm hoài tìm tìm mãi vẫn chẳng thấy ai phù hợp với mình? Trong khi bạn nhìn cũng không đến nỗi, ăn nói cũng không phải dạng vừa, công ăn việc làm lại ổn định.
Tổ ấmHuyền | 13/05/2019Bạn vừa trải qua một mối tình đầy đau đớn? Bạn đã mất niềm tin vào tình yêu và nghĩ rằng: "Làm quái nào có tình yêu đích thực, bên nhau đến răng long đầu bạc?" Đấy do bạn chưa biết câu chuyện cổ tích đời thực này thôi!
Tổ ấmHuyền | 13/05/2019Chỉ sau vài tiếng đăng tải, bức hình “trải nghiệm đi làm bằng trực thăng” của bà xã Châu Kiệt Luân đã gây bão cộng đồng mạng, không khỏi khiến hội chị em phải ước ao một lần được “trải nghiệm”.
Tổ ấmHuyền | 08/05/2019Dù chỉ mới sinh con được 1-2 tháng, cả hai người đẹp đều đã nhanh chóng lấy lại vóc dáng thon gọn.
Tổ ấmBắc | 05/05/2019Một ngày tháng 10/1986, trong một buổi trà ngoại giao tiếp đón công Cʜύа Elena của Tâʏ Bαɴ Nʜα, Thái tử Naruhito (nay là Tân Thiên hoàng Nhật bản), con trai cả của Nhật hoàng Akihito, vô tình nhìn thấy cô tiểu thư xinh đẹp Masako Owada (khi đó mới 22 tuổi)
Tổ ấmHuyền | 03/05/2019Tình yêu ngộ nghĩnh lạ thường, hôm nay hứa hẹn yêu nhau bao nhiêu, sang hôm sau cũng có thể hứa hẹn với người khác giống vậy bấy nhiêu. Ơ, thế thì ngay từ đầu, nói lời yêu làm gì cho uổng phí.
Tổ ấmHuyền | 02/05/2019Những dòng tin nhắn vô tình người vợ đọc được khi bắt gặp trong máy điện thoại của chồng khiến chị bị tổn thương nặng nề. Đành rằng ai cũng có một quá khứ, thế nhưng chị không thể nghĩ rằng chồng mình lại lên giường với người yêu cũ ngay trong lúc mình mang bầu.
Tổ ấmBắc | 29/04/2019Đi xa để lại về gần, thời gian của chúng ta dài rộng, đủ sức ôm trọn nhân gian. Ấy nhưng năm tháng của mẹ ngày càng ngắn lại, chẳng thể theo con suốt miền ngang dọc; mẹ chỉ đủ sức ôm trọn con vào lòng thôi. Mẹ dặn không được khóc, nhưng kiên cường hơn thì mẹ có ở bên con cả đời không?
Tổ ấmBắc | 27/04/2019